TÔI


Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

"sắc tức thị không" "không tức thị sắc"


Không , tiếng Phạn gọi là Sa ny a ta, là bản thể . Sắc là hiện tượng của bản thể ấy. Sắc bất dị không , không bất dị sắc , sắc tức thị không , không tức thị sắc, nghĩa là : hiện tượng không khác với bản thể, bản thể không khác với hiện tượng , hiện tượng tức là bản thể , bản thể tức là hiện tương . Ví dụ cụ thể : sóng tức là nước , nước tức là sóng . Đây là thuyết Bất Nhị của Phật giáo . Khi học pháp, đức Phật phương tiện chia ra 2 phạm trù để chỉ dạy : Tánh Và Tướng. Tánh là bản thể , tướng là hiện tượng. Phật sợ rằng chúng sanh không hiểu chia ra 2 phạm trù như vậy để dễ hiểu mà hiểu lầm tánh khác với tướng nên bằng kinh Bát Nhã Phật nói : Không tức là sắc, sắc tức là không , nghĩa là bản thể ( Tánh ) tức là hiện tượng ( tướng ) , hiện tượng ( tướng ) tức là bản thể( tánh ).

Bạn có thường hay soi gương không? Ở trong tấm gương có cái bóng trong đó, tuy có cái bóng mà thực ra chẳng có cái gì ở trong gương cả, dầu bạn có tìm khắp muôn phương vẫn chẳng thấy bóng đâu cả. Đó là có tức là không hay là "sắc tức thị không"
Ở trong gương không có một vật gì cả mà ta lại thấy có cái bóng in trong ấy rõ ràng. Đó là không tức là có hay là "không tức thị sắc"

                                                                                
mạng là ảo
tôi là thực
tình cảm của tôi là thực
khi bạn sống trong thế giới ảo thì tôi là thực
khi bạn bước ra thế giới này thì tôi là ảo
tôi là thực khi bạn cần chia sẻ
tôi là thực khi bạn cô đơn trong bóng đêm
tôi là thực khi bạn dối diện với máy vi tính
thế giới thực , tôi ảo
thế giới ảo tôi thực
thế giới thực bạn thực 
thế giới ảo bạn ào
thực thực ảo ảo chỉ cách nhau một đường chỉ nhỏ thôi,nhưng ...nó làm tôi đau lắm
tôi không biết mình đâng sống trong thế giới nào thực hay ảo?
tôi sống thực nhưng vẫn chờ những con người ảo
chờ đợi gì đây ?tôi không biết...tôi chì biết mình đã ngu ngốc trong cả 2 thế giới này
tôi sợ đánh mất nhửng người bạn ảo khi tôi sống thực...tôi sự bạn ảo chối bỏ thế giới thực của tôi
tôi cần gì ?sự quan tâm qua lời nói của những người bạn ảo?tôi thật ngốc....
..... (sưu tầm)
qua lời tự sự trên ,giữa cái có và không giữa cái hư và thực rất giống nhau , chỉ khác nhau là cái thực là cái tôi 'cần', tôi 'muốn' còn ngoài ra khi không còn sự ham muốn thì đời và cuộc sống cũng chỉ là hư không, vô định ,vậy tu là bớt những cái ham cái cần cái muốn để tiến tới cái hư cái không , nên chẳng là không , chẳng là có, "đắc" là đạt, là chứng ngộ, là hiểu được cái hư và cái thực để đường tu trở nên trọn vẹn không còn quyến luyến đế sự cần ,sự muốn, nữa tức là đến cái "không". mà không ,không có nghĩa là con zê rô, mà nó là cái thực , đúng như bạn Thanh quang nói, không từ ngữ diễn tả , rất khó nói, mà chỉ bằng cảm nhận, và bằng hình tượng minh họa cho dễ hiểu thôi
như minh họa qua câu chuyện "Mộng hồ điệp"
Xưa Trang Châu chiêm bao thấy mình là bướm, vui phận làm bướm, tự thấy thích chí, không còn biết là Châu nữa. 
Chợt tỉnh giấc, lại thấy mình là Châu. 
Không biết Châu chiêm bao là bướm, hay bướm chiêm bao là Châu? 
Châu và bướm ắt phải có tính phận khác nhau. Đó gọi là vật hóa. 
Lời bàn: 
Bàn đến cái Mộng và cái Thực mà đem chuyện chiêm bao hóa bướm, thật là kỳ diệu. Ý nghĩa tuy đa diện, nhưng tựu trung đều quy vào một lẽ là vượt lên vấn đề sinh tử. Sinh đây phải chăng là Tử đó, Tử đó phải chăng là Sinh đây. Vấn đề Hư Thực, Thực Hư quả đã được đặt ra một cách hết sức tài tình thi vị Nếu bảo Mộng, thì cảnh nào mà không phải là Mộng, mà bảo là Thực thì cảnh nào không phải là Thực ....

rong box Văn mình từng có 1 câu NLXH như thế này mà. không nhớ của ai, tớ post tạm vậy, bạn tham khảo để ôn thi, khi nào rảnh quay qua tìm tác giả rồi cảm ơn. Mình tìm rồi nhưng... nhiều chủ đề quá, chả nhớ đã copy ở chủ đề nào:D
/ Suy nghĩ của anh chị về ý nghĩa triết lí nhân linh, trong 2 lời thoại : Hồn Trương Ba trong cuộc trò chuyện giữa Hồn Trương Ba với Đế Thích.
"Không thể bên trong một đằng bên ngoài một nẻo được. Tôi muốn là tôi toà vẹn". "Sống nhờ vaò đồ đạc của người khác đã là một chuyệ không nên, mà đằng này đến cái thân tôi cũng sống nhờ anh hàng thịt. Ông chỉ nghỉ đơn giản là tôi sống, nhưng sống như thế nào thì ôg chẳng cần biết."



Không có nhận xét nào: